Hồn quê
Xứ người còn vết chai chân
Nhớ quê nhớ giọt trong ngần giếng quê
Chùa quê tỏa bóng cây đề
Lá thi nhau quạt mát mê mẩn người
Trăng quê ngây ngất tiếng cười
Những đêm sum họp vui chơi thuở nào
Cách hàng râm bụt làm rào
Phần nhau đĩa chuối xanh xào ốc, cua
Gọng cáy kẹp lẫn khế chua
Vẫn mềm, vẫn ngọt như chưa bao giờ…
Lưng trâu bàn học, viết thơ
Sáo diều vi vút tiếng tơ tiếng chùng
Đu xuân…
trống hội…
lùng tùng
Thấm vào tôi… đến tận cùng nhớ thương!
Thơ sưu tầm tác giả Minh Thời
Vũ Thắng Linh