Ngày xưa cùng bước chân đi
Tay cầm cuốn sổ, vai đeo nắng chiều.
Ruộng hoang gió thổi xiêu xiêu,
Cùng em đo đất, cùng gieo mộng lành.
Lối mòn cỏ mọc che xanh,
Chân in vạt cát, áo quanh mùi đồng.
Nắng chang chang - nắng hai lòng,
Lời hay, ánh mắt cùng nhau trao về.
Tháng năm lặng lẽ đi khe,
Đông qua, thu tới, xuân hè đưa thoi.
Em như trái chín đầu vườn,
Tươi ngon mỗi sớm, đậm đà khi khuya.
Còn tôi - quả ngọt cuối mùa,
Chắt chiu cay đằng, ngọt bùi, thơm ngon.
Giờ đây, có lẽ…về thôi,
Ôm luôn kỷ niệm một thời bên nhau.
Nhớ ngày đội nắng qua cầu,
Soi gương để tỏ nông sâu thế nào.
Nhớ em nói nhỏ ngoài hiên:
"Anh ơi, cây lúa mình thương lắm mà..."
Một đời tay lấm chẳng nhoà,
“Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài”
Dẫu tôi rời bước về quê.
Tôi - em vẫn cứ…như là nông dân.
Giờ đây sẽ bước chậm chân,
Đường quen gió cũ, bâng khuâng một thời.
Mong em vững chãi giữa đời,
Gánh thêm giấc mộng cho người đã lui.
Mai này cây tốt, hoa cười.
Gửi tôi một nhánh, ngậm ngùi cũng cam.
Xin em giữ hộ tháng năm…
Cái thời đồng nghiệp cùng làm với nhau.
Tôi đi, chưa dứt chiêm bao,
Hồn luôn trải rộng cùng bầu trời xanh
Nước non mình, với đất lành
Nuôi em, nuôi lúa, nuôi anh bây giờ.
Bùi Cảnh Đức - Trưởng phòng Trồng trọt - Chi cục Trồng trọt và Kiểm Lâm